DJC

Đã đánh giá tài liệu

Cảm ơn bạn đã phản hồi

Nhận biết

| 1274 lượt xem | Hồi Hoàng

Nhận biết

Nhận biết là sống trong hiện tại, ngay khoảnh khắc này. 

Tâm trí bao giờ cũng hoặc ở trong quá khứ hoặc trong tương lai. Nó không thể ở trong hiện tại được, tuyệt đối tâm trí không thể ở trong hiện tại được.

Khi bạn ở trong hiện tại, tâm trí không còn nữa – bởi vì tâm trí nghĩa là suy nghĩ. Làm sao bạn có thể nghĩ trong hiện tại được? Bạn có thể nghĩ về quá khứ; nó đã trở thành một phần của ký ức, tâm trí có thể lôi nó ra. Bạn có thể nghĩ về tương lai; nó còn chưa có đó, tâm trí có thể mơ về nó.

Tâm trí có thể làm hai điều: hoặc là nó có thể đi vào quá khứ - có đủ không gian để đi, không gian bao la của quá khứ, bạn có thể cứ đi mãi đi mãi – hoặc tâm trí có thể đi vào trong tương lai; lại không gian bao la không kết thúc cho nó, bạn có thể tưởng tượng và tưởng tượng và mơ mộng. Nhưng làm sao tâm trí có thể vận hành trong hiện tại được? Không có không gian cho tâm trí làm bất kỳ chuyển động nào.

Hiện tại chính là đường phân chia, có vậy thôi. Nó không có không gian. Nó phân chia quá khứ và tương lai – chỉ là đường phân chia. Bạn có thể hiện hữu trong hiện tại nhưng bạn không thể nghĩ được; để suy nghĩ, cần phải có không gian. Ý nghĩ cần không gian, chúng giống như đồ vật. Nhớ điều đó – ý nghĩ là đồ vật tinh tế, chúng là vật chất. Ý nghĩ không phải là tâm linh, bởi vì chiều hướng của tâm linh bắt đầu chỉ khi không có ý nghĩ. Ý nghĩ là vật chất rất tinh tế và mọi vật chất đều cần không gian.

Bạn không thể nghĩ được trong hiện tại. Khoảnh khắc bạn bắt đầu nghĩ, nó đã là quá khứ. Bạn thấy mặt trời đang mọc; bạn thấy nó và bạn nói, “Mặt trời mọc đẹp làm sao!” – nó đã là quá khứ rồi. Khi mặt trời đang mọc, thậm chí không có đủ không gian để nói “Đẹp làm sao!” bởi vì khi bạn thốt ra ba lời này – “Đẹp làm sao!” – kinh nghiệm này đã trở thành quá khứ; tâm trí đã biết điều đó trong ký ức. Nhưng đích xác khi mặt trời mọc, đích xác khi mặt trời đang mọc lên, làm sao bạn có thể nghĩ được? Bạn có thể nghĩ gì? Bạn có thể hiện hữu cùng mặt trời mọc, nhưng bạn không thể nghĩ được. Với bạn có đủ không gian – nhưng với ý nghĩ không có không gian.

Bông hồng đẹp trong vườn và bạn nói, “Bông hồng đẹp” – bây giờ bạn không cùng với bông hồng này rồi, khoảnh khắc này; nó đã là ký ức. Khi bông hoa có đó và bạn có đó, cả hai đều hiện diện cùng nhau, làm sao bạn có thể nghĩ được? Bạn có thể nghĩ gì? Làm sao suy nghĩ lại có thể được? Không có không gian cho nó. Không gian này quá chật hẹp – thực tế không có không gian chút nào – đến mức bạn và hoa không thể nào thậm chí cùng tồn tại như hai được bởi vì không đủ không gian cho hai, chỉ một mới có thể tồn tại.

OSHO

Chia sẻ từ VietCoach

Nguồn ảnh: Internet