DJC

Đã đánh giá tài liệu

Cảm ơn bạn đã phản hồi

Bài 4.20: Cách để thay đổi quan điểm bản thân và sống thành công

| 1963 lượt xem | Lê Hà Thanh Lộc

 
 

Welcome to English Club - Thư viện 100 năm “Thân Tâm Tuệ” của DJC! Tặng Bạn giải pháp Học tiếng Anh kết hợp với Mô hình Phát triển bản thân - DJ Model giúp Nâng cao năng lực:
  1. Nghe Nói Đọc Viết & Dịch tiếng Anh.

  2. Thuyết trình thông qua Modeling “Học theo video mẫu”.

  3. Khai phóng nội lực để Thịnh vượng, Bình An & Hạnh phúc. 

Để tự học hiệu quả, tham khảo các bước sau:

  1. Chọn bài có nội dung phù hợp.

  2. Xem bản dịch song song khi nghe bài học.

  3. Chuẩn bị sổ note lại nội dung ý nghĩa.

Giới thiệu:

  • Đối tượng: Học sinh, sinh viên và người đi làm mong muốn phát triển bản thân

  • Tác giả: Bert Jacobs – Đồng sáng lập kiêm Giám đốc điều hành của Life is Good

  • Cộng tác viên dịch: Nguyễn Thị Dạ Thảo

  • DJ Model: #Tôi là ai #Bộ tư duy #Bộ kỹ năng # Nhà lãnh đạo

  • Link tài liệu gốc:  XEM NGAY

  • Link Zalo học tiếng Anh cùng DJ Model: THAM GIA NGAY  

CHANGE YOUR PERSPECTIVE AND LIVE YOUR SUCCESS 

CÁCH ĐỂ THAY ĐỔI QUAN ĐIỂM BẢN THÂN VÀ SỐNG THÀNH CÔNG


This, thank God, is not me. This is my little brother JJ, and growing up looking like that is not easy, but life is good. That's me on the top bunk and JJ on the bottom bunk. We’re the youngest of six kids, and we grew up just outside of Boston, and our dad worked in a machine shop, mom raised the kids, and I understand, you know, like, there's all these photographs of our older brothers and sisters. This is like one of three photographs of our childhood. So, I understand, you get it, you know, they didn't have enough money, they lost the camera, whatever, but I'd like to have kids, and when I have kids, I'm not gonna pamper them, but I am gonna put some fucking sheets on the bed. 


Đây, may quá, không phải là tôi. Đây là em trai tôi, JJ, và lớn lên với ngoại hình như vậy thật không dễ dàng gì, nhưng đời vẫn đẹp. Đó là tôi nằm giường tầng trên và JJ ở tầng dưới. Bọn tôi là hai đứa nhỏ nhất trong số 6 người con, và chúng tôi lớn lên ngay ngoài Boston, và bố chúng tôi làm trong xưởng máy, mẹ tôi thì nuôi lũ trẻ, và tôi hiểu, bạn biết đấy, kiểu, đây là tất cà những bức ảnh của các anh và các chị của tôi. Đây là một trong ba bức ảnh duy nhất của tuổi thơ chúng tôi. Nên tôi hiểu, bạn biết đấy, họ không có đủ tiền, họ đánh mất chiếc máy ảnh, hay gì đó, nhưng tôi muốn có con, và khi tôi có con, tôi sẽ không nuông chiều chúng, nhưng ít nhất tôi cũng sẽ đặt một vài tấm nệm lên giường bọn trẻ.


This is our mom, Joan. Joan was the first powerful optimist in our lives. Almost the entire time growing up, our dad, who wasn't a bad guy, was depressed by any definition, and our mother was there to keep the family together. She stayed by my father's side and she showed us that: although we didn't have the money to travel to Disneyland, we could go anywhere in our mind. She unlocked our imagination. When she told us bedtime stories, she didn't just tell us the stories, she acted out the characters. 


Đây là mẹ chúng tôi, Joan. Mẹ Joan là người lạc quan mạnh mẽ nhất trong đời chúng tôi. Gần như suốt thời thơ ấu, bố tôi, một ông bố không tồi, bị trầm cảm tuỳ theo cách bạn định nghĩa, và mẹ tôi ở đó để liên kết cả gia đình lại với nhau. Bà ở bên bố tôi và bà cho chúng tôi thấy rằng: mặc dù chúng tôi không có tiền để đến Disneyland, thì chúng tôi vẫn có thể đi bất cứ đâu trong tưởng tượng. Bà đã mở khoá trí tưởng tượng của chúng tôi. Khi kể chuyện cho chúng tôi trước khi ngủ, bà không chỉ kể chuyện, mà bà còn diễn lại các nhân vật nữa.


But maybe, the most powerful thing our mother did for us was a little ritual at the dinner table. She looked around her six kids, no matter what was happening, and she said, “Tell me something good that happened today”. Very simple prompt. “Tell me something good that happened today”. It’s a nice one to use in your company to start your meetings, or at your own family's dinner table, because what happens is, you change the energy. She showed us that our disposition is powerful, and she changed the energy in the house. 


Nhưng có lẽ, thứ có sức ảnh hưởng nhất mà bà từng làm cho chúng tôi là một nghi thức nhỏ trên bàn ăn. Bà nhìn hết 6 đứa con của mình, dù có chuyện gì đang xảy ra, bà vẫn sẽ nói: “Kể mẹ nghe xem hôm nay có gì vui nào.” Rất đơn giản đúng không? “Kể tôi xem hôm nay có gì vui nào?” Đây là một cách hay để mở đầu các cuộc họp trong công ty, hoặc tại chính bữa ăn của gia đình bạn, vì điều xảy ra là, bạn sẽ thay đổi nguồn năng lượng. Mẹ cho chúng tôi thấy rằng góc nhìn của chúng ta rất có quyền lực, và mẹ thay đổi nguồn năng lượng trong nhà chúng tôi.


The media inundates our culture with negative information, always reinforcing what's wrong with the world, and rarely telling us what's right with the world. And, you know, we all have a choice. Every day, you can focus on what's wrong with your life, or you can focus on what's right with your life. And wherever you put your energy, wherever you focus, and whatever you focus on, that will grow. That was something our mom taught us at the dinner table. Optimists roamed the world, seeing opportunities. They don't ignore obstacles, but they overcome obstacles by focusing on the opportunities. When you're an optimist, you're more innovative. You're more innovative because you're open-minded, you're not afraid to experiment, you're not afraid to explore the world. The ones who embraced the idea that “life is good” the most were the ones who were facing the most adversity.


Truyền thông luôn lấp đầy nền văn hoá của chúng ta bằng những điều tiêu cực, luôn nhấn mạnh những điều xấu trên thế giới, và rất ít khi cho ta biết về những điều tốt trên thế giới. Và, bạn biết đấy, chúng ta đều có lựa chọn. Mỗi ngày, bạn có thể tập trung vào những điều tốt trong đời, hoặc có thể tập trung vào những điều tệ trong đời. Bất kể bạn đặt nguồn năng lượng của mình vào đâu, tập trung vào đâu và vào thứ gì, thì nó cũng sẽ lớn lên. Đó là điều mà mẹ chúng tôi đã dạy tại bàn ăn. Người tích cực đi khắp thế giới và nhìn thấy các cơ hội. Họ không ngó lơ rào cản, nhưng họ vượt qua rào cản bằng cách tập trung vào các cơ hội. Khi bạn là một người lạc quan, bạn sáng tạo hơn. Bạn sáng tạo hơn vì bạn nghĩ thoáng, bạn không ngại thử nghiệm, không ngại khám phá thế giới. Những người tin vào câu nói “đời vẫn đẹp” nhiều nhất chính là những người đang đối diện với nhiều nghịch cảnh nhất.


It's a photograph of a little girl named Lindsay Baggett, 11 years old, and she was diagnosed with terminal bone cancer. And the journalist said, “Do you understand your prognosis?” And she said, “Yes. They don't think I'm gonna live longer than a year.” And he said, “Do you mind if I ask why you're wearing a hat that says ‘life is good?” “Because before I was sick, I took my life for granted, but now I want to make sure every day counts.” Lindsay Baggett was 11 years old 17 years ago and told she was gonna live one year. I'm gonna play a short video because Lindsay didn't pass away. 


Đây là hình của một bé gái tên Lindsay Baggett, 11 tuổi, và em được chẩn đoán ung thư xương giai đoạn cuối. Phóng viên hỏi một cô gái: “Bạn có hiểu về tiên lượng của mình không?” Và cô ất đáp: “Vâng. Họ nghĩ có lẽ tôi không sống được quá một năm.” Và anh ta tiếp: “Tôi có thể hỏi tại sao bạn lại đội chiếc nón ghi dòng chữ ‘đời vẫn đẹp’ được không?” “Bởi vì trước khi bị ốm, tôi không xem trọng cuộc đời, nhưng bây giờ toi muốn sống trọn vẹn từng ngày.” 17 năm trước, Lindsay Baggett 11 tuổi, và được nói rằng cô ấy sẽ không qua nổi một năm. Tôi sẽ mở một đoạn video ngắn, vì Lindsay đã không mất.


(Lindsay) Hi, my name is Lindsay. I was diagnosed with Ewing Sarcoma, a bone cancer when I was 10 years old. I was going through chemotherapy and lost all of my hair, so a bunch of our family friends donated hats. The one that stuck out to me the most was this “Life is good” hat, and I keep it as a reminder, and it reminded me to be positive, happy, and excited, even though I was going through something that was a little bit difficult. (Bert Jacobs) What Lindsay showed us is that her optimism enabled her to access courage. So, as the beginning only started, we thought, “Well, there's pessimism, there's realism, there's optimism. We're on this team, okay?” Pessimism is corrosive, realism lacks imagination. Optimism, on the other hand, is boundless. 


(Lindsay) Xin chào, tôi tên là Lindsay. Tôi được chuẩn đoán mắc Ewing Sarcoma, một loại ung thư xương, khi tôi 10 tuổi. Tôi phải trải qua hóa trị liệu và rụng hết tóc, nên rất nhiều bạn bè người thân đã quyên góp mũ cho tôi. Cái mũ tôi chú ý tới nhiều nhất là cái có chữ “Đời vẫn đẹp” này, và tôi giữ nó để luôn ghi nhớ, và nó nhắc tôi nhớ mình phải luôn tích cực, hạnh phúc, và hào hứng, mặc dù tôi đang trải qua giai đoạn có hơi khó khăn một chút. (Bert Jacobs) Điều Lindsay cho chúng ta thấy là sự lạc quan của cô đã khiến cô can đảm hơn. Nên, khi chỉ mới khởi đầu, ta sẽ nghĩ: “Chà, có chủ nghĩa bi quan, thực tế, và lạc quan. Chúng ta theo phe này, được chứ?” Chủ nghĩa bi quan thì ăn mòn cuộc sống, thực tế thì thiếu trí tưởng tượng. Ngược lại, lạc quan thì không có giới hạn.


People have a misconception that wealth and material goods will make you happy, but statistics show that they don't. Some people think that that special place in life, being in that special place if it's off at the beach or up in the mountains. Well, if you get that promotion, or if you meet that special person, then you're going to be happy, then you're going to be fulfilled? It's not true. The only thing that will enable a happy and fulfilling life is your disposition. 


Mọi người thường hiểu nhầm rằng sự giàu có và vật chất sẽ làm ta hạnh phúc, nhưng số liệu cho thấy là không đâu. Vài người nghĩ rằng, có một nơi đặc biệt phải đến trong đời, phải đến nơi đặc biệt đó dù nó ở dưới biển hay trên núi cao. Vậy nếu bạn được thăng chức, hoặc nếu bạn gặp người đặc biệt kia, thì bạn sẽ hạnh phúc, và bạn sẽ thấy thoả mãn ư? Không phải đâu. Thứ duy nhất có thể cho bạn một cuộc sống hạnh phúc và thoả mãn là góc nhìn của bạn.


We didn't invent “Life is good”, but we were the first ones to trade the market. Some guy said that to me recently. He said, “You know, I don't think it's fair.” I said, “What's not fair?” He goes, “Well, you didn't create ‘life is good, my grandfather used to say ‘life is good.” And I said, “Tell your grandfather he should've trademarked it.” And then he was British. The guy was British. So, I said, “And if I'm not mistaken, the British invented trademarks or whatever dude.”


Chúng tôi không phát minh ra câu “Đời vẫn đẹp”, nhưng chúng tôi là người đầu tiên đăng ký bản quyền. Rồi gần đây có gã bảo tôi thế này. Gã nói: “Này, tôi thấy chẳng công bằng gì cả.” Tôi đáp: “Cái gì không công bằng cơ?” Gã đáp: “Anh đâu có tạo ra câu ‘đời vẫn đẹp’, ông tôi mới là người thường nói ‘đời vẫn đẹp’ chứ.” Rồi tôi đáp: “Thế anh phải bảo ông mình đăng ký bản quyền câu đó chứ.” Và gã là người Anh. Gã là người Anh. Nên tôi nói: “Và nếu tôi không nhầm thì chắc người Anh phát minh ra bản quyền hay gì đó, ông bạn ạ.”


Cảm ơn bạn đã thật chăm chỉ, nếu cần thêm tài liệu hãy nói với DJC. Bạn thấy đoạn dịch nào chưa phù hợp hãy comment ở phần bình luận, DJC rất hân hạnh được nghe góp ý của bạn. Nếu cần hỗ trợ hãy liên hệ với DJC và đừng quên tải App để xem tài liệu trên giao diện thân thiện hơn và sở hữu kho tri thức tinh hoa Việt.


iOS:         TẢI APP NGAY

Android:  TẢI APP NGAY